Saturday, July 11, 2015

Kim Lăng Xuân - chương 449 : Mừng Thọ

Nhìn lớ ngớ giống Thiếu Cẩn bị Trì cậu lừa đi.
Mình chỉ edit vài chương của bộ chuyện này để luyện tập edit thoai . Mình không có ý định làm nên nhà nào muốn làm cứ làm . Có ai tốt bụng thì đọc , giúp mình khắc phục khuyết điểm mình mắc phải khi edit nhé.

Truyện này đang đến lúc hồi hộp rồi , hố khá sâu , truyện hơi châm , nhưng được cái chậm mà chắc , càng đọc sẽ càng hay. Hôm nào mình sẽ giới thiệu truyện này trong P4 của giới thiệu truyện hay.






____________________________________________



Chương 449 Mừng thọ ( Ngày sinh nhật )

Chu Trấn cảm thấy ngoài ý muốn. Trong lời nói của Trình Trì đều lộ ra thành ý , càng làm cho hắn trong lòng sinh ra hảo cảm.

Thần sắc của hắn không khỏi dịu dàng xuống mà nói : "Lão phu nhân, cũng biết chuyện này sao?"


Lúc này , mỗi câu nói của hắn đều rất quan trọng , thậm chí sống hay chết đều dựa vào cách ứng đối lại như thế nào của hắn .

"Từ sau khi mẫu thân của ta đến Kinh Thành , ta đã muốn hướng cáo với lão nhân gia nói rõ ràng." Trình Trì nói, "Chính là ở thời điểm trong nhà chính còn nháo chuyện phân tông, mẫu thân ý tứ, chính là không thể để cho Nhị tiểu thư ở phía sau trở thành mục tiêu công kích, cho nên ta liền tạm thời không có cơ hội nói chuyện này. Lần này ta đến Bảo Định Phủ, trước khi đi cũng từng thưa qua với mẫu thân của ta, nàng lão nhân gia đều biết rõ hết mọi chuyện!"

Không hiểu sao Chu Trấn liền nhẹ nhàng thở ra.

Theo hắn , hôn sự của nữ nhân không có cha mẹ chúc phúc , vậy thì chỉ có thể chia cách hai người(vậy thì chờ đồng về tư bôn).  Mà  sự việc ởTrình gia nếu không có Quách lão phu nhân cho phép, bình thường đều không có kết quả tốt.

Chu Trấn cầm chén trà lên ,chậm rãi nhấp một ngụm, không khỏi đánh giá Trình Trì từ đầu đến cuối.

Thế gia đệ tử , bình tĩnh , khí độ ung dung, lại biết thi thư, tự tin tiêu sái... Mặc kệ nhìn thế nào, Trình Trì đều là đệ nhất trong vạn mỹ nam . 

Giống như Lý thị đã nói vậy, trừ bỏ tuổi tác, Trình Trì đúng là người con rể tốt. 

Có lẽ trên đời này sẽ không có chuyện gì hoàn mỹ !

Chu Trấn cảm thấy trong lòng lại thản nhiên một ít.

Hắn hỏi Trình Trì: "Trình Gia Thiện cũng ở nơi đó, các ngươi có tính toán gì không?"

Trình Trì cười nói: "Mẫu thân của ta đã chuẩn một gian nhà ở Triêu Dương môm bên kia . Về sau ta sẽ ở lại bên đó."

Hạnh Lâm ngõ nhỏ bên kia chính là Trình gia tổ trạch, tự nhiên sẽ trao cho mấy đứa con của Trình Kính định đoạt.

Trình Trì nói : "Cho nên chờ đến thời điểm ta trở về từ Tể Trữ sẽ có thể ra ngoài ở riêng, đến lúc đó cũng có thể mang theo Thiếu Cẩn cùng nhận chức."

Như thế hai vợ chồng không cần chia lìa.

Con út cũng có ưu đãi của con út.

Lúc này , Chu Trấn mới bắt đầu thật sự tự hỏi cuộc hôn sự này nên tính toán như thế nào.

Chu Trấn khẽ gật đầu, nói : "Ngươi như thế nào lại nghĩ tới sẽ đi Dương Thọ Sơn thống trị Hoàng Hà?"

Trình Trì liền cùng Chu Trấn nói những gì mình từ nhỏ liền tinh thông đến. Lúc đầu , gặp được này thuỷ văn địa chí liền muốn nhìn một chút, sau đó lại như thế nào lại gặp Tống lão tiên sinh, như thế nào tính mực nước, như thế nào giang tâm mang nước... Nhất nhất đều nói cho Chu Trấn.

Chu Trấn cảm thấy phi thường hứng thú, cẩn thận hỏi chuyện tính mực nước bắt đầu như thế nào.

Bảo Định phủ cũng đã hạn hán nhiều năm , nước mưa luôn thiếu, nếu là có thể dẫn nước từ sông tới đất, cuộc sống của nông dân tất sẽ không khổ cực nữa.

Trình Trì hữu vấn tất đáp.

Dần dần hai người càng trở nên nghiêm túc. Thảo luận đến chuyện Hoa Tiêu kêu (?) -(Thảo luận đến khi chim _ _ _ kêu).

Ở ngoài phòng khách, Lý thị đang lén lút áp tai lắng nghe , hỏi Lý má má : "Như thế nào? Có nghe được Tứ lão gia cùng lão gia nói những gì không ? ? Lão gia cùng Tứ lão gia có phải hay không có cãi nhau?"

Lý má má lắc đầu liên tục.

Lý thị thở phào một cái.


Đến gần bữa trưa , hai người mới từ trong thư phòng đi ra, đúng là đi ra. Ở trên bàn cơm , trầm mặc ngắn ngủi một chút. Lúc sau, hai người đã đi vào thư phòng, tiếp tục nói cho hết chuyện đồng ruộng tới những chuyện nhỏ nhặt khác.

Lý thị nhướng mày.

Lý Đại lão gia phong trần mệt mỏi chạy đến, vội hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? Ngươi như thế nào lại vô cùng khẩn cấp mà đem ta kêu đến. Ta ở bên kia còn đang chờ cơ hội cấp rượu tặng đến Kinh Thành đây!"

Từ khi làm cho nội phủ, Lý gia dĩ nhiên đã trở thành nhà giàu nhất ở Giang Tây , Lý Đại lão gia mặt mày càng hồng hào. Mỏi mệt cũng không được che dấu hết thoả mãn nguyện ý.

Lý thị lại ai oán nói: "Ngài như thế nào giờ mới đến? Sớm biết rằng như vậy, còn không bằng ta không cho ngài truyền tin, đợi cho ngài đến, hoa cúc đồ ăn đều tàn!"

Lý Đại lão gia lơ đãng.

Hai huynh muội lại đấu miệng.

__________________________

Trong kinh thành. 

Quách lão phu nhân đang ở chuẩn bị phát thiệp mời.

Mùng chín tháng 9 là sinh nhật của nàng.

Trình Kính cũng có ý cấp Lão phu nhân tiệc thọ.

Đây là lần đầu tiên hắn làm tiệc mời người khác sau khi phân tông
 hắn nhóm phân tông lúc sau lần đầu tiên bạn người ta yến, vừa lúc này ở phân tông thời điểm bang quá bọn hắn thân thích bằng hữu tụ nhất tụ.

Quách lão phu nhân đặc biệt cấp cho Chu Thiếu Cẩn tỷ muội một cái thiếp mời. Lão phu nhân còn phân phó Lữ má má: "Ngươi hãy lấy những bổ dưỡng dược liệu đi cấp cho Liêu gia, còn tam phần thiệp mời đều cùng nhau giao cho Liêu gia đại thái thái. Bổ dưỡng dược liệu cũng để cho Liêu gia đại nãi nãi cùng Chu gia Nhị tiểu thư , mỗi người một phần."

Phương gia sự, Liêu đại thái thái âm thầm dùng không ít sức.

Nàng khẳng định sẽ đến đi.

Mà Chu thị tỷ tỷ thiệp mời giao vào trong tay của nàng, Chu Sơ Cẩn dự tính là ngăn cản Chu Thiếu Cẩn đi, chỉ sợ liêu đại thái thái cũng không đáp ứng.

Về phần Phương gia, nàng không mời nhưng cũng sẽ tới.

Lữ má má cười đáp ứng "Vâng", nàng liền đi qua Du Thụ ngõ nhỏ đưa tăng thiệp mời.

Mặc dù chỉ là mượn Chu thị tỷ muội hào quang, có thể làm cho người bên cạnh Quách lão phu nhân  đến tặng cho mình thiệp bái kiến, Liêu đại thái thái vẫn thật cao hứng.

Chu Sơ Cẩn lại âm thầm mắng Trình Trì gian xảo.

Hắn khẳng định là muốn dùng biện pháp này để thấy Thiếu Cẩn!

Nàng vẫn còn không biết Trình Trì đã đi Bảo Định.

Chu Sơ Cẩn lại thấy không đi cũng không tốt , bằng không Liêu đại thái thái khẳng định cảm thấy được nàng cùng Trình gia có sơ hở, truy cứu xuống dưới, vạn nhất lại tra ra chuyện của muội muội sẽ không tốt.

Nàng như những gì Quách lão phu nhân liệu muốn cấp Chu Thiếu Cẩn tìm lấy cái cớ: "Thiếu Cẩn đã nhiều ngày không có thoải mái, Lão phu nhân thọ yến, ta cùng ngươi đi tốt lắm. Chờ Thiếu Cẩn tốt hơn nhiều, lại đi cấp Lão phu nhân vấn an."

Tuy rằng không ngăn được, chỉ nàng như thế nào cũng phải thử một lần.

Liêu đại thái thái rất là không hờn giận, nói : "Trưởng bối chúc thọ, cũng không phải bệnh đến không đứng dậy, như thế nào liền không thể đi để hỏi an?"Nàng phân phó Chung má má đi thỉnh Chu Thiếu Cẩn lại đây, tiếp tục giáo huấn Chu Sơ Cẩn: "Ta từ trước nghe ngươi nói, muội muội của ngươi từng được Lão phu nhân chỉ điểm, vậy cũng là đối với muội muội của ngươi có dạy ân tình. Đây vẫn là lần đầu tiên mừng thọ của Lão, ngươi như thế nào lại nói cho ta nghe những lời nói như vậy..."

Chu Thiếu Cẩn chịu đựng , không mở miệng.

Cho dù bị bà bà (mẹ chồng) chất vấn, nàng cũng không có ý định thỏa hiệp chuyện này.

Rất nhanh, Chu Thiếu Cẩn bị mời lại đây.

Liêu đại thái thái tươi cười hòa ái đem thiệp mời đưa cho Chu Thiếu Cẩn , nói : "Mùng chín ngày đó , ngươi nhớ thu nhập tốt , chuẩn bị ăn mặc một phen. Chúng ta cùng đi cấp Lão phu nhân mừng thọ."

Chu Thiếu Cẩn xem sắc mặt của tỷ tỷ , liền biết tỷ tỷ là vì chuyện này mà mất hứng, nàng mỉm cười đáp ứng. Ra giữa giữa nhà , nàng lập tức khoác cánh tay của Chu Sơ Cẩn , ở  trước mặt của tỷ tỷ trước giả tiểu hài tử làm nũng nói : "Tỷ tỷ, ta đã nói sẽ luôn nghe lời ngươi nói.Mừng thọ của Lão phu nhân, về tình về lý ta đều nên đến hỏi thăm vấn an. Ta cam đoan sẽ luôn đi theo tỷ tỷ, làm sao cũng không bỏ đi. Được không?"

Chu Sơ Cẩn sắc mặt khẽ biến thành thõa thuận.

Đợi đến mùng chín tháng chín ngày ấy, hai tỷ muội ăn mặc đẹp một phen cùng Liêu đại thái thái cùng đi  đến Triêu Dương môn.

Trình Tranh cũngTrình Tiêu mới đến, đang đứng ở cửa Thuỳ Hoa , giúp đỡ Quách lão phu nhân đón khách.

Sau khi vào cửa , Chu Thiếu Cẩn  vừa vặn gặp được vài vị thái thái tay trong tay đến, các nàng đang cùng Trình Tranh trò chuyện, cũng trêu ghẹo các tỷ muội nàng: "Các ngươi chính là cô nãi nãi, chính là khách quý, như thế nào lại đứng ở chỗ này nghênh đón khách đến? Lão phu nhân cũng không phải là người thích sai khiến người khác đi!"

Trình Tranh cười nói: "Hôm nay là ngày sinh của Lão phu nhân . Chúng ta tỷ muội chỉ có khả năng giúp đỡ Lão phu nhân đón khách ở trong này. Này cũng là hiếu thuận, còn có thể dính dính Lão phu nhân phúc khí."

Khi nói chuyện, nàng kéo tay của Chu Thiếu Cẩn. Đem vài vị thái thái giới thiệu cho nàng.

Chu Thiếu Cẩn dụng tâm (chú tâm) nghe.

Mặt tròn chính là Chu thái thái, mặt dài chính là Vương thái thái, chính là cười cũng làm cho người ta cảm thấy lo lắng đầy mặt chính là Khúc thái thái, Thân thái thái là Kim Lăng Thân gia mười Thất lão thái gia gia. Giờ đây ở bộ binh Vũ Tuyển Tư nhận chứ quản lý tiền bạc, có thể tiếp thiệp mời cũng bởi vì cùng Trình gia có cùng quê hương...

Nàng đem tên của những người này từ cái một , ghi nhớ trong lòng.

Nếu quyết định sẽ gả cho Trì cậu, về sau không thể thiếu phải cùng các nàng giao tiếp.

Mọi người đều biết Phương thị là Trấn Giang Liêu gia đại thái thái, liền nhiệt tình cùng các nàng nói chuyện.

Trình Tiêu cười khanh khách mới các nàng đi phòng ngoài ngồi.

Phương gia nhị thái thái đã mang Phương Huyên tới.

Các nàng ở kinh thành thời điểm so với Liêu đại thái thái lâu hơn, cùng những thái thái này đều là người quen. Đại gia nói nói cười cười cùng ân cần thăm hỏi nhau, nói xong chuyện nhà đó, sau đó lại cùng nhau đi cấp Quách lão phu nhân vấn an.

Hôm nay , Quách lão phu nhân thật có tinh thần. Mặc kiện xanh ngọc sắc tú Tiên Hạc , Tiên Thảo văn vải làm đế giầy, đội khảm bồ câu đản lớn nhỏ màu xanh biếc,  mắt mèo thạch làm khăn. Hỗn loạn vài sợ tóc bạc được chỉnh đốn vấn làm viên kế , còn phá lệ đeo kim chi ngọc diệp. 

Đại gia cười hì hì tiến lên hành lễ, chúc mừng ngày sinh của Quách.

Quách lão phu nhân cưới ha ha.

Đến phiên Chu Thiếu Cẩn thời ,Lão nhân nàng liền kéo Chu Thiếu Cẩn tay , đem nàng đánh giá từ trên xuống dưới một phen, nói : "Ta đã mấy ngày nay không gặp ngươi, nghe nói ngươi đi theo tỷ tỷ ngươi vào kinh, ta còn đang suy nghĩ, thời điểm yến thọ của ta cũng không biết ngươi có thể hay không đã quay về Bảo Định phủ đi?"

Nghe này khẩu hảo, giống như các nàng  dã có vài năm không gặp giống như vây.

Chu Thiếu Cẩn không rõ ,cho nên nàng chỉ tin tưởng Quách lão phu nhân, tựa như nàng tin tưởng Trình Trì giống như vậy.

Nàng nhu thuận , lại dịu hiền ngoan ngoãn theo Quách lão phu nhân nói chuyện.

Quách lão phu nhân rất vừa lòng, đặc biệt có ý làm cho người , thưởng một chuỗi bích có mười tám tử Phật châu tay xuyến, nói : "Thời điểm không có việc gì, thì thường lại đây đi . Ngươi năm đó giúp ta sao kinh thư , ta chính là dùng để đưa tới chùa Phổ Đà sơn Pháp Vũ ."

Chu Thiếu Cẩn mỉm cười đáp ứng "Hảo" .

Quách lão phu nhân liền phân phó Trình Sanh: "Các ngươi từ trước đây đến đây cũng chỉ biết qua trong thư , ngươi mang theo nàng, cùng các tỷ tỷ muội muội trong Kinh Thành đều nhận thức qua đi."

Trình Sanh cười ứng "Hảo", tiến lên kéo tay Chu Thiếu Cẩn , đứng ở phía sau bình phong bên cạnh Lão phu nhân , nhìn từng đợt người đến rồi lại từng đợt tiến vào cùng cấp Lão phu nhân vấn an , nàng thân thiện thấp giọng nói: "Tổ mẫu đây là làm sao vậy? Ngươi trước đó vài ngày còn lại đây ,cho nàng lão nhân gia hỏi thăm vấn an qua? Chẳng lẽ Lão phu nhân lớn tuổi, không nhớ được đồ vật này nọ?"

Chu Thiếu Cẩn cẩn thận đánh giá Quách lão phu nhân, thấp giọng quay về nàng nói: "Lão phu nhân ánh mắt còn rất minh mẫn, không thể không nhớ được đồ vật này nọ..."

Chỉ sợ là có ý đồ khác!

Bất quá là các nàng nhìn không ra mà thôi.

Trình Sanh ở chỗ này đoán tới đoán lui.

Chu Thiếu Cẩn ánh mắt lại rơi vào  trên người Phương Huyên đang tiến đến cấp Quách lão phu nhân vấn an.

Không biết là cố ý hãy vẫn là vô tình, Phương nhị thái thái đợi cho tất cả mọi người cấp Quách lão phu nhân hỏi  thăm vấn an qua , lúc sau nàng mới mang theo Phương Huyên tiến đến, thời điểm Phương Huyên cấp Quách lão phu nhân vấn an , ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người của mẫu tử (mẹ con) Phương thị.

Quách lão phu nhân bởi vậy hiển nhiên nhàn rỗi lúc liền lôi kéo tay của Phương Huyên cùng nàng nói chuyện.

Mọi người thế mới biết nguyên lai là Phương Huyên mấy ngày nay đều đi theo Quách lão phu nhân học viết chữ.

Quách lão phu nhân cười nói: "Muốn nói viết chữ, ngươi cùng Thiếu Cẩn là hai tiểu cô nương ta đã thấy có thiên phú tối nhất..." Lão phu nhân nói xong, lại tiếp đón Chu Thiếu Cẩn, "Ngươi cũng lại đây làm quen Phương gia Lục tiểu thư."

Tháng trước không phải vừa mới ra mắt sao?

 Trong lòng Chu Thiếu Cẩn  âm thầm đều cảm thấy kỳ quái. Nhưng trong trường hợp này, không có ai lại ngốc đi uốn nắn Quách lão phu nhân.

Hai người cùng nhau chào qua.


No comments:

Post a Comment